LÁ CỜ THỨC TỈNH
Ai đi trên đường quốc lộ số 2, đoạn
đường thuộc địa phận xã Bồ Sao huyện Vĩnh Tường tỉnh Vĩnh Phúc, gần đầu cầu
Việt Trì, đều có thể nhìn thấy một ngôi mộ được xây theo hình tháp khá to và
trang trọng. Trên vách mộ có ghi
"TỔ
QUỐC GHI CÔNG. TINH THẦN ĐỒNG CHÍ LÊ XOAY BẤT DIỆT".
Đó
chính là bia tưởng niệm và nơi yên nghỉ của đồng chí Lê Xoay, người con ưu tú
của quê hương, người Bí thư tỉnh ủy đầu tiên của Đảng bộ tỉnh Vĩnh Phúc.
Lê Xoay sinh năm 1912 trong một
gia đình nông dân nghèo làng Vũ Di, tổng Thượng Trưng, phủ Vĩnh Tường ( nay là
xã Vũ Di, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc ).
Do phải vật lộn kiếm sống ở nhiều
nơi, được gặp gỡ các chiến sĩ cộng sản tiền bối nên Lê Xoay giác ngộ cách mạng
rất sớm. Tháng 8 năm 1938, đồng chí Hoàng Văn Thụ, Ủy viên Thường vụ Xứ ủy về
Vĩnh Tường kiểm tra phong trào, kết nạp đồng chí Lê Xoay và hai đoàn viên khác
vào Đảng , rồi thành lập chi bộ Đảng Vĩnh Tường gồm 3 đảng viên và chỉ định
đồng chí Lê Xoay làm Bí thư. Tháng 3 năm 1940, đại diện Xứ ủy triệu tập hội
nghị cán bộ, đảng viên hai tỉnh Vĩnh Yên và Phúc Yên công bố quyết định thành
lập Ban cán sự Liên tỉnh Vĩnh Phúc do đồng chí Lê Xoay làm Bí thư. Sau khi tỉnh
Phúc Yên tách về khu E, tháng 8 năm 1940 Xứ ủy cho tỉnh Vĩnh Yên thành lập Ban
cán sự riêng, đồng chí Lê Xoay làm Bí thư.
Tháng 4 năm 1942, đồng chí Lê
Xoay họp bàn với các đồng chí trong tỉnh quyết định mở đợt tuyên truyền nhân
ngày kỷ niệm Quốc tế lao động 1-5 dưới hình thức rải truyền đơn, treo cờ đỏ ở
những nơi có đông người qua lại nhằm làm cho quần chúng thấy, dù trong hoàn
cảnh nào vẫn có Đảng lãnh đạo và chủ trương cứu nước của Việt Minh. Thực hiện
quyết định ấy, nhiều cơ sở trong tỉnh đã tổ chức rải truyền đơn. Riêng ở Vĩnh
Tường, đồng chí Lê Xoay trực tiếp chỉ đạo treo cờ trên cột điện cạnh quốc lộ số
2. Đêm 28 tháng 4 năm 1942 đồng chí đã hy sinh trong khi đang làm nhiệm vụ ở
làng Bồ Sao.
Đồng chí Lê Xoay ngã xuống, nhưng
cờ đỏ đã được treo cao và tung bay, đem đến cho nhân dân Bạch Hạc, Việt Trì, Bồ
Sao và quanh vùng lòng tin và ý chí cách mạng mới, đồng thời làm cho địch rất
hoang mang, hoảng hốt.
Từ ngày đó đến nay đã có rất
nhiều tác giả viết về đồng chí Lê Xoay, người con ưu tú luôn luôn " Trung
với Đảng, hiếu với dân ", đã có cống hiến lớn lao đối với Đảng bộ và sự
nghiệp cách mạng của quê hương Vĩnh Phúc. Các bài viết ấy bao gồm nhiều dạng
khác nhau: cung cấp tư liệu, truyện kể, thơ, văn…
Nhưng xúc động và có tầm khái
quát lớn là bài thơ LÁ CỜ THỨC TỈNH của nhà thơ HỮU THỈNH ( quê xã Duy Phiên
huyện Tam Dương tỉnh Vĩnh Phúc ), hiện là Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam và Chủ
tịch Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam.
Bài thơ dài 106 câu, câu nào cũng
hừng hực không khí trường ca - Bản trường ca đấu tranh cách mạng.
Phần mở đầu, nhà thơ ghi lại
những cảnh đời cay cực ở khắp các miền quê dưới ách thống trị tàn bạo của bọn
thực dân phong kiến. Buồn khổ quá, cùng đường rồi, họ đã phải tìm đến cái chết.
Nhưng khi thần chết vừa xuất hiện, thì một ánh sáng mới lóe lên, một bàn tay
nhân ái kịp đưa ra giữ họ lại ngay bên bờ vực thẳm. Những con người khốn khổ ấy
đã từ chối cái chết, quây quần lại với nhau để quyết sống. Họ vui mừng đón nhận
người Cộng sản Lê Xoay, và người Cộng sản Lê Xoay đã cùng với họ thao thức tàn
đêm, " ngồi cộng sổ những giận hờn buồn khổ " , " gọi tên những
mắt khép oan khiên ", bên ngọn đèn và vuông nhiễu đỏ làm cờ, họ cùng đốt
cháy lên bao nhiêu hy vọng.
Phần tiếp theo của bài thơ, tác
giả miêu tả lá cờ đỏ của cách mạng tung bay trên đỉnh cột điện, kêu gọi và tập
hợp lực lượng chiến đấu:
Lá cờ thở phập phồng trong
lồng ngực
theo cánh tay ghì cột điện,
lên cao
mở ra rồi !
mở ra rồi !
giữa vùng đất đang đau
đang vật vã
tìm đường
và tự hỏi
Cái màu đỏ bị truy lùng, bị hăm
đe và kết tội
giờ bay tung thỏa thích giữa
trời ta !
…..
Đồng chí Lê Xoay
nhập làm một với lá cờ thức
tỉnh …
Về đây
Về đây
những Vĩnh Tường, Yên Lạc
những Lập Thạch, Tam Dương,
Phù Ninh, Yên Lập
quê hương cùng một miếng vá
vai
anh em cùng bàn tay sần chai
đôi mắt đói : đấy là tín hiệu
nhận ra nhau trong trận cuối
cùng
trung du của những ngày náo
động
đuốc hắt vào những tàu cọ
đang tơ
trung du của những người nổi
dậy
thét to lên trong tiếng tù và
Ngã ba sông phấp phới lá cờ
bay thách thức trên cột dây
cao thế
thôi đúng rồi ! Màu đỏ của ta
màu đỏ của người nhà
ai nói hộ câu gì lên với chứ.
Làm cộng sản là tháo tròng
khỏi cổ
là dẫy đi ách nô lệ trên vai
Cờ bay cao cho mắt thôi nhìn
xuống
mình với mình thôi riêng rẽ
từ đây.
( HỮU THỈNH )
Bài thơ kết thúc, nhưng cuộc đời
thì lại mở ra một thời kỳ mới : thời kỳ người dân lao động đoàn kết đấu tranh
cách mạng dưới sự lãnh đạo của Đảng để giành quyền sống, quyền tự do và quyền
mưu cầu hạnh phúc. Đúng như dòng chữ trên bia tưởng niệm : TINH THẦN ĐỒNG CHÍ
LÊ XOAY BẤT DIỆT. Đồng chí Lê Xoay đã hy sinh, nhưng lá cờ cách mạng do đồng
chí treo lên đã thức tỉnh mọi người, mọi tâm hồn, mọi cuộc đời. Chính lá cờ
cách mạng ấy của Đảng đã dẫn dắt chúng ta đi tới hôm nay, cùng chung sức xây
dựng tỉnh Vĩnh Phúc giàu đẹp và phồn vinh như BÁC HỒ mong muốn.
BÙI
ĐĂNG SINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét